Nguyễn Khuyến
-*-*-*-


Vợ Thợ Nhuộm Khóc Chồng


Thiếp kể từ lá thắm xe duyên,

khi vận tía lúc cơn đen,

điều dại điều khôn nhờ bố đỏ.


Chàng ở dưới suối vàng nghĩ lại,

vợ má hồng con răng trắng,

tím gan tím ruột với ông xanh.


-*-*-*-


Khóc Vợ


Nhà chỉn rất nghèo thay, nhờ được bà hay lam hay làm,

thắt lưng bó que, sắn váy quai cồng,

tất tưởi chân nam chân xiêu,

vì tớ đỡ đần trong mọi việc.


Bà đi đâu vội mấy, để cho lão vất vơ vất vưởng,

búi tóc củ hành, buông quần lá tọa,

gật gù tay đũa tay chén,

cùng ai kể lể chuyện trăn năm ?

-*-*-*-


Cáo Quan

Quan chẳng quan thì dân, chiếu trung đình ngất ngưởng ngồi trên,

nào lềnh, nào cả, nào bàn ba,

tiền làm sao, gạo làm sao, đóng góp làm sao,

một năm mười hai tháng thảnh thơi,

cái thủ lợn nhìn thầy đà nhẵn mặt.


Già chẳng già với trẻ, đàn tiểu tử nhấp nhô đứng trước,

này thơ, này phú, này đoạn một,

bằng là thế, trắc là thế, lề lối là thế,

ba vạn sáu nghìn ngày thấm thoắt,

con mắt già cái kính đã mòn tai.

-*-*-*-


Tặng Học Trò Đi Làm Quan Cho Tây

Hay thật là hay đáo để !

Bảo một đàng quàng một nẻo;


Thôi thế thời thôi cũng được !

Phi đằng nọ tắc đằng kia.
Bình Ngô Đại Cáo | Chơi Núi An Lão

 


Ý Kiến Bạn Ðọc
 
Tên