Trần Tế Xương
Lúc túng toan lên bán cả trời,
Trời cười thằng bé nó hay chơị
Cho hay công nợ là như thế,
Mà vẫn phong lưu suốt cả đờị
Tiền bạc phó cho con mụ kiếm,
Ngựa xe chẳng thấy lúc nào ngơi .
Còn dăm ba chữ nhồi trong ruột,
Khéo khéo không mà nữa lại rơi !

Giời Nực Mặc Áo Bông | Đi Thi Tự Vịnh -- Thi Hỏng -- Khoa Thi

 


Ý Kiến Bạn Ðọc
 
Tên