1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | 31 | 32 | 33 | 34 | 35 | 36 | 37 | 38 | 39 | 40 | 41 | 42 | 43 | 44 | 45 | 46 | 47 | 48 | 49 | 50 | 51 | 52 | 53 | 54 | 55 | 56 | 57 | 58 | 59 | 60 | 61

Nguyễn Nhật Ánh
Chương 33: Ngôi Trường Mọi Khi
Bây giờ thì Răng Chuột rõ rồi. Rõ tại sao bỗng dưng bạn bè đối xử với nó khác thường như vậy.
Nó chỉ không rõ tụi bạn làm cách nào biết được hoàn cảnh của nó thôi.

Nó xích lại gần bạn, giọng băn khoăn:

- Tóc Bím nè.

- Gì?

- Làm sao Kiếng Cận biết tôi có em gái?

- Mình nói.

- Nhưng tôi đâu có nói với bạn là tôi đi dạy thêm?

- Ừ, chuyện này thì bạn không nói.

Răng Chuột thắc mắc:

- Vậy sao Kiếng Cận lại biết?

Bạn tặc lưỡi:

- Có thể Kiếng Cận tình cờ trông thấy.

Răng Chuột nhíu mày, lẩm bẩm:

- Lạ thật đấy!

Khi lẩm bẩm như vậy, trông nó có vẻ bồn chồn lắm.

Bạn thấy tội tội, liền nhoẻn miệng cười:

- Ðùa đấy thôi! Hôm nọ Ria Mép, Bắp Rang, Kiếng Cận và mình có đến nhà bạn.

- Ðến nhà tôi? - Răng Chuột tròn xoe mắt.

- Ừ.

- Hôm nào?

Bạn nói hôm.

Răng Chuột bán tín bán nghi:

- Ðường nào?

Bạn nói đường.

Răng Chuột thở ra:

- Thảo nào!

Rồi nó nhìn bạn, giọng trách móc:

- Theo dõi hén?

Bạn trề môi:

- Ai bảo bạn khất lần khất lừa chi!

Răng Chuột thở ra lần thứ hai:

- Chỗ tôi ở chật chội quá, không tiện tiếp khách.

Bạn nhún vai:

- Mình không phải là khách. Mình là bạn nè.

Răng Chuột mỉm cười:

- Bạn bè mà đứng ngoài cửa nghe lỏm, không chịu vào nhà.

- Tụi này đâu có cố ý! - Bạn bối rối đáp, mặt ửng đỏ.

- Tôi nói chơi ấy mà! - Răng Chuột vội vàng nói - Ðã biết nhà rồi thì hôm nào rảnh bạn cứ ghé chơi.

- Trưa thứ năm này nhé.

- Ừ, trưa thứ năm.
Kỳ Trước | Kỳ Sau

 


Ý Kiến Bạn Ðọc
 
Tên